"Đạt Dã - chan, cô cậu ra ngoài du lịch thật hả?" Trung tướng Gion hỏi rất có thâm ý: "Mới xuất phát hơn một tháng mà phiền phức sau lớn hơn phiền phức trước nhỉ."
"Cô tưởng tôi thích lắm à? Tôi chỉ định ra ngoài ăn uống chơi bời, thiếu tiền thì bắt một, hai tên hải tặc nho nhỏ hoặc mở quán rượu vài ngày kiếm lộ phí thôi. Ai biết đám hải tặc này cứ chăm chăm vào tôi chứ." Trương Đạt Dã oán trách: "Ban nãy bên chỗ cô loạn thế? Đang tụ tập à?"
"Ừ, nhưng nhờ phúc của cậu, giờ chỉ còn mình tôi. Mấy hôm trước đã bận gần chết vì Thất Vũ Hải nọ rồi. Sau đó thì tiếp nhận cán bộ cấp cao của băng hải tặc Donquixote, phải bàn kế hoạch tác chiến rất lâu. Mãi mới có tí thời gian rảnh thì lại là Sư Tử Vàng... Haizz, Đạt Dã -chan, cậu không cố ý trả thù bắt tôi làm thêm giờ đâu nhỉ?"
"Khà, làm gì có chuyện ấy? Nếu được thì tôi cũng chẳng muốn dây vào mấy chuyện phiền phức này đâu."
"Lại nói, vừa nãy cậu nhắc tới trung tướng Sakazuki nhỉ? Anh ấy thì sao?"