"Đạt Dã, chúng ta giúp bọn nó một tay nhé?" Artoria nói.
Không phải cô ấy động lòng với số thức ăn kia, mà vì ánh mắt của vua động vật khiến tim cô đau nhói. Vẻ mặt tuyệt vọng cận kề cái chết đó khiến cô nhớ lại bản thân trước kia.
Nếu có cách nào khác, sư tử kỳ lân cũng không muốn ký thác kỳ vọng lên người kẻ khác. Nhưng nó già lắm rồi, nhiều chuyện muốn làm mà không đủ sức. Chỉ cần đám xâm lăng kia dùng tới đại pháo hoặc điều khiển thú ăn sừng chen nhau mà lên thì nó cũng không đối phó nổi.
Còn đám động vật nghe lệnh của nó trên đảo, tuy số lượng rất đông nhưng sức chiến đấu không đáng kể.
"Vậy giúp chúng nó đi, coi như báo đáp công chúng vừa chăm sóc Tom." Trương Đạt Dã xoa xoa đầu Tom, cậu là không ăn được đám động vật thông minh này rồi đấy, thôi thì thuyền mình chỉ thiếu rau quả tươi chứ chẳng thiếu thịt.