Brook sợ đám Trương Đạt Dã không hiểu, cố ý giải thích: “Davy Back Fight là trò chơi được lưu truyền đã lâu từ một khu vui chơi hải tặc nào đó. Kẻ chiến thắng có thể lấy được thủy thủ mạnh nhất từ kẻ thua cuộc, mà người phá luật sẽ bị toàn bộ hải tặc coi thường, trở thành sự sỉ nhục của hải tặc.”
“Ồ.” Trương Đạt Dã không có hứng thú gì với những trò chơi bẫy người mới này: “Nhưng chúng ta có phải hải tặc đâu, chơi trò chơi của hải tặc làm gì. Bắt hắn đổi tiền thưởng rồi mua thêm đồ ăn cho mọi người mới là việc tôi muốn làm nhất.”
“À…” Brook nghẹn lời. Nói cũng đúng, hắn lại quên mất bây giờ mình đang ở trên thuyền của thợ săn tiền thưởng. Hắn chỉ là một tên hải tặc đã chết, hải tặc đã chết không cần quan tâm đến luật lệ hải tặc làm gì.
Chỉ là các phân đoạn trong trò chơi kia vẫn khiến Brook sợ hãi trong lòng, mặc dù hắn không có lòng nữa rồi: “Nhưng trò chơi này phải đặt lời thề với Davy Jones, đại hải tặc nổi tiếng trong truyền thuyết của biển sâu, đó là huyền thoại…”
“Thế thì càng không cần phải sợ, chúng tôi mới phá thuyền Người Hà Lan Bay cách đây không lâu, trên đó chẳng có Davy Jones, chỉ có Vander Decken và Hody Jones thôi.” Trương Đạt Dã nhớ rõ trong phim ‘Cướp biển vùng Caribe’, Davy Jones chính là thuyền trưởng của Người Hà Lan Bay.