“Yohohohoho, rất hân hạnh được gặp các vị, tôi là Brook, sau khi chết chỉ còn lại xương cốt. Mong được mọi người giúp đỡ.” Brook một tay cầm gậy chống, tay kia nhẹ nhàng nhấc chiếc mũ phớt trên đầu lên, trông khá lịch lãm.
“Chiều cao của người này hơi thái quá rồi nhỉ. Ông là người á? Ông nói sau khi chết chỉ còn lại xương cốt, thế là ông không chết hẳn hay là sống lại rồi?” Diệp Ngôn tò mò đi một vòng quan sát Brook, không ngờ cư dân bản địa đầu tiên cậu ta gặp ở thế giới này lại là một bộ xương khô.
“À, tôi là người, đã chết một lần rồi sống lại. Yohohohoho.” Brook cười sang sảng đáp lời.
Thụy Manh Manh không nhịn được hỏi: “Đây cũng là năng lực của Trái Ác Quỷ à?”
“Chính xác, tôi đã từng ăn trái Yomi Yomi, sau khi chết, linh hồn tôi từ Âm Phủ quay trở về, sống lại lần nữa.” Brook hơi khựng lại, liếc thoáng qua Thụy Manh Manh và Artoria: “Vừa nãy không chú ý, hóa ra nơi này có hai cô gái xinh đẹp. Thật ngại quá, có thể để tôi nhìn một chút…”