"Đây là chiếc thuyền tuyệt nhất mà tôi từng thấy!" Goodman vươn tay vuốt ve cột buồm của Hope, ánh mắt và động tác dịu dàng như thể đang vuốt ve mặt của người thương.
Nhìn quầng thâm mắt của Goodman, đáy lòng Trương Đạt Dã càng thêm áy náy.
Vừa rồi, khi Trương Đạt Dã đến nhà Goodman, ông chú này còn đang nằm rạp trên bàn vẽ vẽ viết viết, phu nhân Molly đang thúc giục Goodman rửa mặt ăn cơm, nhóc Bayer đã chuẩn bị xong búa nhỏ và cưa nhỏ của mình, định đi xưởng đóng thuyền làm thuyền nhỏ.
Đúng vậy, Bayer mới năm, sáu tuổi đã có thể tự cầm chút vật liệu thừa làm thuyền nhỏ, chìm hay không thì khó mà nói, nhưng năng lực hành động rất mạnh.
Nghe Trương Đạt Dã nói rõ chuyện đã xảy ra, Goodman đầu tiên là kinh ngạc, sau đó khiếp sợ, cuối cùng biến thành không phục. Hắn nằng nặc đòi xem chiếc thuyền nọ như thế nào lại có thể khiến Trương Đạt Dã hài lòng ngay tắp lự.