"Ngài không trách tôi dùng lời tiên đoán tồi tệ dọa thú cưng của ngài sợ thì tốt rồi." Shyarly bỗng nhiên ý thức được tương lai mình đoán được luôn là chuyện xấu. Hay là sau này giảm xem bói cho người ta thì hơn.
"Không sao đâu, Tom dễ dỗ lắm." Trương Đạt Dã bưng một đĩa bánh ngọt hình trái tim lên: "Nào Tom, ăn cái này vào thì dù có bị người ta đâm thủng mày cũng không chết đâu."
Tom chỉ chỉ bánh ngọt, lại chỉ chỉ bản thân, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn cậu như đang hỏi ăn cái này là yên lành à?
Trương Đạt Dã kiên định gật đầu: "Thật đấy, lừa mày thì tao là chó con."
Cậu chắc chắn Tom ăn cái này là không chết, bởi vì nó không ăn cũng có chết được đâu.