Nữ hoàng Otohime có vẻ cũng không ghét Tom, nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó, gãi nhẹ cằm nó.
Trương Đạt Dã chỉ có thể dặn dò Tom không được cắn người.
Thuyền càng lặn càng sâu, ánh sáng xung quanh cũng ngày càng mờ, hơn nữa nếu bọn họ không nói lời nào thì xung quanh sẽ an tĩnh đến đáng sợ.
"Tối thật đấy, cảm giác cũng hơi lạnh nữa." Trương Đạt Dã nương thiết bị chiếu sáng trên thuyền nhìn quanh ngó quất, mà hoàn toàn không nhìn thấy những vị trí hơi xa hơn một chút.
Trương Đạt Dã vừa nói như vậy, Tom cũng lạnh đến bắt đầu phát run, lớp lông trên người nó ngoại trừ khá đẹp thì hình như chẳng có chút tác dụng giữ ấm nào.