Diệp Ngôn thành công thu hoạch một đống ánh mắt khinh bỉ.
“Bỏ lỡ tốt đấy chứ.” Trương Đạt Dã biểu diễn cho cậu ta xem cái gì gọi là ngoài cười nhưng trong không cười: “Mọi người chiến đấu xong cũng mệt cả rồi, nếu người nào đó đã bỏ lỡ thì phụ trách thu dọn boong và sửa thuyền đi nhé. Nếu trước giữa trưa không làm xong thì tôi sẽ cho cậu cơ hội bỏ lỡ cơm trưa.”
“Này, không đến mức đó chứ!”
“Đi thôi, mọi người tan tầm!” Trương Đạt Dã vung tay lên: “Không phải Manh Manh và Artoria mang về một đống hộp giữ ấm à? Đi xem thử có cái gì ngon không nào!”
Nhắc tới chuyện này, chỏm tóc ngố trên đỉnh đầu Artoria lúc lắc, điểm thiện cảm dành cho Thụy Manh Manh tăng vọt.