“Vũ khí có súng trường và dao quân dụng bình thường, nếu cần có thể chọn thêm. Sáng sớm ngày mai mọi người nhớ tới tham gia thể dục buổi sáng.”
Sáng sớm hôm sau, Trương Đạt Dã và Tom cùng khoác lên mình bộ đồng phục hải quân mới tinh.
“Cảm giác phơi phới phết đấy chứ!” Trương Đạt Dã nhìn mình trong gương, bộ quần áo này rất thoải mái, không hổ là sản phẩm quân dụng.
Tom đội mũ, chỉnh trang cổ áo, kéo chiếc khăn quàng cổ xanh lam, hẩy Trương Đạt Dã khỏi vị trí trước gương rồi tỉ mỉ ngắm nghía trang phục của mình. Sau đó nó gật đầu tỏ vẻ hài lòng, dù nó chỉ mặc mỗi áo mà chẳng thấy quần đâu.
Trương Đạt Dã nhìn Tom chỉnh cổ áo, không hiểu sao chợt nhớ đến câu nói của Sở Vân Phi: ‘Tôi rất thích cổ áo bẻ của quân phục kiểu Mỹ. Dù sao cũng là quốc gia dân chủ, ngay cả bộ quân phục cũng nói đạo lý với bạn, sẽ cho cổ bạn tận hưởng tự do, không bị gò bó.’