“Tại sao em cũng phải làm bồi bàn chứ? Em không muốn bị người lạ sai tới sai lui đâu!” Tính cách của cô công chúa giả Perona còn phiền phức hơn công chúa thật Vivi nhiều.
“Đâu cần phải nói khó nghe như vậy! Chỉ là công việc bình thường thôi mà, xem như em, ừm... thực tập công tác xã hội vào kỳ nghỉ hè đi.” Trương Đạt Dã nói: “Dù sao Vivi, Wendy với cả Carla đều làm, em bất mãn gì chứ?”
Perona ôm gấu bông nhỏ, bĩu môi không nói gì, xem ra thật sự không thích việc này.
“Anh Đạt Dã, hay là đừng ép chị Perona nữa nhé?” Vivi hơi áy náy xin hộ: “Là em muốn trải nghiệm cảm giác làm bồi bàn, không cần mọi người làm cùng đâu ạ. Không chỉ mình chị Perona, cả chị Wendy cũng cảm thấy khó xử mà?”
“Hả? Tớ không khó xử đâu.” Wendy cười nói: “Thật ra trước đây thỉnh thoảng tớ cũng nhận công việc tương tự trong hội.”