Đại ca, thiết lập nhân cách của anh sập rồi đấy! Trương Đạt Dã rất muốn nói như vậy nhưng suy nghĩ cẩn thận thì nhớ tới: Mắt Diều Hâu trong nguyên tác là kiểu người có thể nghiêm trang tranh luận với Perona xem ai nấu cơm số lần nhiều hơn cơ mà, hành động như bây giờ cũng không có gì lạ.
Chẳng qua người bình thường không thấy được mặt này của hắn thôi.
"Phải gió, anh ta ngầu thật mới chết!" Diệp Ngôn lấy cùi chỏ chọc Trương Đạt Dã, cười đùa cợt nhả: "Có phải sếp Dã muốn nói như vậy không?"
"..." Trương Đạt Dã không nói lời nào, cậu cảm thấy Diệp Ngôn không đánh được rắm thơm.
"Rõ ràng là tới ăn chùa uống chùa, thái độ lại phách lối như thế, còn cướp sự chú ý của các em gái nhà mình. Cái này mà còn nhịn được à? Không nhịn được mà Sếp Dã ơi!" Diệp Ngôn quạt gió thổi lửa, giật giây nói: "Gọt ổng đi. Thằng em dẫn đội cổ động để cổ vũ anh!"