“Keng, keng!”
Trương Đạt Dã nâng tay trái đón đỡ, răng cưa của Kiribachi đụng trúng cánh tay cậu phát ra âm thanh sắt thép va chạm, lưỡi kiếm sắc bén lại không thể làm tổn thương tới một cọng tóc gáy của cậu.
Arlong rất khỏe, Trương Đạt Dã chặn thanh kiếm lớn mà cơ thể chỉ hơi lung lay rồi lập tức đứng vững lại ngay, nhếch miệng cười mỉa: “Mạnh thêm tí xem nào, chẳng bõ bèn gì.”
“Trên đời lại có người dùng tay không cản được thanh kiếm lớn như vậy ư?” Genzo ngồi trong khoang điều khiển của cá mập khổng lồ, kinh hãi thốt lên: “Cậu ấy thật sự là loài người à?”
“Vấn đề này tôi cũng không biết trả lời thế nào, xem như vậy đi.” Sharkler cũng không chắc hiện giờ nên tính Trương Đạt Dã vào phạm trù nào, dù sao thì đảm bảo không phải con người bình thường.