Pearl vỗ lên tấm khiên của mình, tự tin nói; ‘Đúng vậy, bọn chúng có mạnh nữa cũng không phải vấn đề, tôi sẽ cho chúng nếm mùi đau khổ!”
Trương Đạt Dã quơ mạnh đèn đường càn quét, đánh bay toàn bộ những tên can đảm xông về trước rồi mới thở dài: "Chán ngắt!"
Thụy Manh Manh đánh bay bảy, tám người bằng một kiếm rồi thắc mắc: "Nhưng bình thường cậu rèn luyện đều vung kiếm liên tục mấy trăm lần có than chán bao giờ đâu."
"Tập luyện là tập luyện, đánh nhau là đánh nhau, khác chứ." Ngày trước cậu cứ ngỡ chỉ cần mình mạnh lên, sau này xông vào đám người bật hack là sung sướng lắm. Nhưng tính ra dùng mãi một chiêu này chán chết rồi, một trận chiến nghiêm túc sắp bị cậu làm như rèn luyện thể lực mỗi ngày.
Thụy Manh Manh trở tay vạch một kiếm: "Không hiểu nổi."