Trương Đạt Dã xoa nhẹ đầu Tom, cười nói: "Không phải cho chúng ta ăn, tao chỉ bỗng nhiên muốn làm gì đó."
Hai con động vật tổng cộng mấy nghìn cân thịt, người của trạm Xám bây giờ không đông lắm, đủ cho toàn bộ bọn họ cùng ăn đến khi hỏng thì thôi.
Tom lưu luyến không rời theo Trương Đạt Dã và Artoria đi về phía cửa thành.
Không chờ bọn họ đi xa, mười mấy người vây lấy hai con mồi, sau đó... Vung tay.
Nghe được tiếng mắng chửi và tiếng kêu gào thảm thiết sau lưng, bước chân Trương Đạt Dã khựng lại, xoay người thấy được gần như toàn bộ mọi người đều đỏ cả mắt. Cậu bất đắc dĩ nói: