Trương Đạt Dã cũng câm nín. Giờ cậu đã biết Luffy thừa hưởng đầu óc từ ai rồi, tên Dragon kia chắc chắn là đột biến gen, khó lắm mới kiếm được bộ não hữu dụng trong gia đình ba thế hệ này.
Ace vô thức cảm thấy là lạ chỗ nào nhưng không nói rõ ra được, dù sao cậu nhóc cũng không nhìn rõ Trương Đạt Dã ra chiêu kiểu gì.
“Tôi phải dùng toàn lực.” Ace lại rút ống nước ra, cậu đã nhận ra mình không có khả năng chiến thắng một đối thủ như vậy, nhưng nếu đã giao chiến thì cậu tuyệt đối sẽ không chạy trốn, cũng không từ bỏ.
Trương Đạt Dã tay không đỡ mấy chiêu của Ace, cảm thấy Ace tấn công không có bài bản gì, có lẽ chỉ toàn kỹ xảo học được khi vật lộn với các loài thú dữ trong rừng rậm và đánh lộn với đám lưu manh ở thị trấn Biên Giới và núi rác trạm Xám.
Trương Đạt Dã đánh với Ace cũng không cần tính toán chiêu thức gì hết, chỉ dùng tốc độ, sức mạnh và tốc độ phản ứng là có thể đánh Ace đầu tắt mặt tối, đơn giản chính là ỷ lớn ăn hiếp nhỏ.