Hiroku nhiệt tình nói: “Thì ra là vậy. Tôi tình cờ biết gần đây có một nhà hàng khá ngon, để tôi đãi cô nhé?”
Trương Đạt Dã nhịn cười, làm bộ ‘khó xử’: “Thế không hay lắm đâu. Mỗi lần tiểu thư chúng tôi ăn cơm đều tiêu tốn không ít tiền.”
“Đã nói rồi, tôi là con trai trưởng của gia tộc Ansetori. Một bữa cơm trưa mà thôi.” Hiroku hung tợn trừng Trương Đạt Dã, dám chất vấn sự giàu có của nhà hắn.
Trương Đạt Dã không để tâm đến ánh mắt của Hiroku, thích lườm thế nào thì cứ việc, lát nữa thanh toán thì đừng có mà khóc.
Artoria gật đầu: “Cảm ơn anh đã mời.”