Issho cười nói: “Ngày nào cậu em Đạt Dã cũng rèn luyện vất vả thế này à?”
“Cũng không hẳn. Trước kia tôi thường chỉ dừng lại khi mệt đến mức không thể đứng nổi. Tuy bây giờ thời gian tập luyện mỗi ngày đều kéo dài hơn nhưng đã lâu rồi tôi không tập đến khi kiệt sức nữa.”
“Thế thì đúng là rất cố gắng.”
“Cũng tạm. Đúng rồi, chú Issho rất giỏi kiếm thuật phải không? Chú đánh giá được không ạ?”
“Đánh giá à…” Issho suy nghĩ một lúc, cuối cùng nói: “Nền tảng rất vững chắc.”