“Đừng tìm nữa… Mày mà tìm nữa thì không biết tao còn gượng được đến lúc mày băng bó cho tao không đấy…” Trương Đạt Dã sầu vô cùng, thậm chí còn nghi ngờ nhân sinh. Từ đầu trận chiến đến giờ cậu chỉ bị dính bụi đất chứ không bị thương gì cả, ai ngờ lại sắp đánh xong lại muốn mất mạng trong tay Tom nhà mình.
“Nam châm? Lừa người à?” Sư Tử Vàng cảm thấy tam quan của mình đã vỡ nát rụng đầy đất. Tuy rằng Kogarashi và Oto hắn dùng làm chân giả có chất lượng rất cao nhưng vẫn nằm trong phạm trù sắt thép.
Lúc này, mắt thường có thể thấy được lực từ kết nối nam châm hình chữ U nhỏ bé và hai thanh kiếm ở chân hắn hiện lên như tia sét, muốn hút hai thanh kiếm ở trên trời xuống dưới.
Lúc này đừng nói vung kiếm, Sư Tử Vàng muốn bay lượn trong không trung cũng cần rất nhiều sức lực, hai thanh kiếm dưới chân mất khống chế kéo hắn từ không trung xuống dưới.
Tuy chưa từng được học vật lý đàng hoàng nhưng Sư Tử Vàng ít nhiều cũng biết nam châm và sắt sẽ hút lẫn nhau. Tại sao bên phía hắn tốn nhiều công sức mà bên thằng nhóc kia điềm nhiên như không thế?