“Thì ra là thế, sau khi vận động cần bổ sung thêm muối à?” Brook bừng tỉnh hiểu ra: “Tôi chỉ có mỗi xương, bổ sung muối cũng không có tác dụng gì, yohohohoho.”
“Cái bộ xương kia lại nói vớ vẩn gì vậy?” Perona đeo phao bơi ngâm mình trong nước biển, cố gắng thử đung đưa chân nhẹ nhàng. Cô ở cách thuyền không xa nên có thể nghe được tiếng cười nói bên trên.
Mặc dù cô là năng lực giả, nhưng nếu chỉ ngâm nửa người trong nước biển thì cũng không có vấn đề gì lớn. Trong trí nhớ, Perona hình như chưa từng nghịch nước như thế này bao giờ. Dù sao thì đám zombie cũng không dám theo cô xuống biển.
“Brook là một người rất thú vị, khả năng ca hát và biểu diễn nhạc cụ đều tuyệt vời. Chỉ không hiểu tại sao lại có đam mê kỳ lạ như vậy.” Artoria đang ở ngay bên cạnh kéo tay Perona. Chẳng biết có phải vì cây kẹo mút ban đầu hay không mà mối quan hệ giữa cô và Perona cũng không tệ lắm.
Perona vốn rất sợ Artoria, dáng vẻ cô cầm thanh kiếm phát sáng chém ma quá đáng sợ. Nhưng hiện giờ cô bé lại cảm thấy cực kỳ an tâm khi ở bên cạnh Artoria, hơn nữa Artoria còn là người duy nhất nhìn thấy Perona sẽ không đột ngột bắt cô đọc thuộc lòng.