Gion đương nhiên nghe ra Trương Đạt Dã đang chỉ trích mình. Cô ấy chỉ Artoria đang lau miệng gần đó và Tom dang nằm trên bàn ngáy khò khò, cười nói: "Đây là ăn không ngon ngủ không yên của cậu à?"
"Khụ... Cũng tại ăn không ngon nên ngày thường dễ đói, cần ăn đồ ăn vặt. Tối ngủ không yên nên ban ngày mới cần ngủ bù mà. Hợp tình hợp lý." Trương Đạt Dã hơi nghẹn, nói xong chính mình cũng không tin.
"Được rồi được rồi. Coi như cậu vượt qua kiểm tra." Thật ra thì trung tướng Gion nghe Trương Đạt Dã nhắc tới chuyện của Doflamingo là đã đồng ý rồi. Hải quân không bắt được băng Donquixote thật sự sẽ mang tới phiền toái cho đám Trương Đạt Dã, coi như đền bù bọn họ là được.
"Tôi sẽ cho người đưa đồ tới. Nhưng nếu thật sự gặp người của gia tộc Donquixote thì xin đừng manh động, tùy thời liên lạc với chúng tôi."
"Vâng, được." Trương Đạt Dã vui sướng đồng ý liên miệng. Nếu người của gia tộc Donquixote tới gây chuyện, tôi chắc chắn sẽ khuyên bọn chúng đừng manh động.