Artoria gật đầu: "Nói cách khác, có lẽ chúng ngay gần hải vực này thôi. Tiếp theo dò xét tại chỗ này đi."
Nghe đến đây, Thụy Manh Manh yên lặng cởi một chiếc giày đưa cho Artoria.
Chỏm tóc ngố của Artoria: “?”
"Vận may không phải là vạn năng. Dù là tôi, có thể làm được đến trình độ này đã rất khoa trương rồi." Artoria trách cứ nhìn đầu sỏ Trương Đạt Dã. Cô không muốn lần sau cứ tìm người là lại vứt giày.
"Khụ khụ, tìm dọc hướng hải lưu này đi." Trương Đạt Dã dời đề tài, chỉ hướng ngược lại với hướng con thuyền hỏng đang trôi: "Thuyền này chắc tới từ bên kia."