"Ông chú này có vẻ là người rất tốt." Thụy Manh Manh đánh giá.
"Ừ, tôi được gia đình họ chăm sóc rất nhiều." Trương Đạt Dã đồng ý: "Đi thôi, đi xem Artoria luyện đến đâu rồi."
Trương Đạt Dã vào sân, lại thò đầu vào nhắc nhở: "Tom, lục tung tủ lạnh xong nhớ sắp gọn lại đấy!"
Tom rụt cổ, dựa lưng vào cánh cửa tủ lạnh đóng kỹ gật đầu lia lịa. Sau cánh cửa tủ là một đống rau củ, trái cây lộn xộn, trên tầng cao nhất còn có hai quả trứng vỡ.
Trương Đạt Dã không để ý thấy Tom chột dạ, chờ cậu đi rồi, Tom lau mồ hôi lạnh trên trán, luống cuống tay chân bắt đầu sửa sang lại tủ lạnh.