"Có cũng chẳng sao. Hoặc nên nói là có càng tốt." Trương Đạt Dã cười hì hì: "Cô không nhớ à? Mấy ngày nay chúng ta tra được có băng tội phạm chống lưng cho đám buôn người ở chỗ này đấy thôi."
"À!" Thụy Manh Manh bừng tỉnh hiểu ra, sau đó thì thầm: "Sếp này, cậu làm thế là lợi dụng Mắt Diều Hâu kia à? Liệu có chọc giận anh ta không?"
"Hình như không lễ phép quá nhỉ? Tôi chỉ nghĩ rằng hai người này đánh nhau kiểu gì cũng phá hoại kiến trúc xung quanh, thế thì thà rằng chọn khu vực của đám cặn bã này còn hơn. Không tính là cố ý lợi dụng chứ hả?"
Trương Đạt Dã suy nghĩ một chút, cảm thấy Mắt Diều Hâu sẽ không để ý chút chuyện này, cùng lắm là nhìn cậu không thuận mắt thôi. Dù sao Trương Đạt Dã cũng biết cái danh hiệu "Thợ săn hải quân" là từ đâu mà ra, càng không có ý định làm quen với người này.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Mihawk và Artoria cùng lúc lao về phía đối phương, hắc kiếm đệ nhất thế giới và bảo khí đến từ dị giới va chạm.