Mấy cô bé đều ngoan ngoãn chào hỏi, trung tướng Hạc cười đến càng từ ái hơn: “Đều là bé ngoan, tốt hơn thằng nhãi hư bên kia nhiều.”
Trương Đạt Dã cảm giác bà đang ám chỉ mình: “Này này này... trung tướng Tsuru, lần trước cháu chỉ nói khách sáo thôi mà, sao bà thù dai thế?”
“Thù dai cỡ nào cũng không bằng cậu.” Trung tướng Hạc cười nói: “Sao tôi nghe nói vì Midnight mắng cậu là chó săn, thế là cậu đuổi giết người ta từ mỏm Sinh Đôi đến đảo Jaya thế?”
“Lời đồn, toàn tin vịt cả! Cháu còn tưởng trung tướng Tsuru khác với mấy người phàm tục kia chứ. Không ngờ bà cũng tin lời đồn.” Trương Đạt Dã vô cùng đau đớn nói: “Những chuyện cháu làm đều là vì chính nghĩa!”
Trung tướng Hạc nhìn cậu: “Chính cậu tin lời này không?”