Nhìn thấy dáng vẻ bọn họ nhiệt tình tăng vọt, Diệp Ngôn lập tức nghĩ ngay đến việc kiếm tiền bằng cách mở bàn cược, thậm chí còn nghĩ cách khuyến khích mọi người dàn xếp tỷ số thi đấu, sau khi chuyện thành công sẽ chia ba bảy.
Đáng tiếc không ai để ý đến cậu ta, Diệp Ngôn đau đớn bỏ lỡ cơ hội phát tài.
Thật ra, trong tình huống không muốn bộc lộ quá nhiều năng lực của mình, dù Trương Đạt Dã không dàn xếp tỷ số thi đấu thì cũng chẳng làm gì được trung tướng Yamakaji, cậu chỉ có thể dựa vào kiếm thuật và Lục Thức để chiến đấu.
Cậu không thể dùng ma pháp để buff trạng thái cho bản thân, cũng không thể dùng Super Mode bùng nổ, càng không thể dùng Chiêng trấn hồn để đàn áp đối phương, Trương Đạt Dã đánh rất vất vả trong trận chiến.
“Chú em Đạt Dã, nếu muốn dùng Rankyaku thì phải tập trung sức mạnh nhiều hơn nữa. Đối với những kiếm sĩ như chúng ta, để có thể tưởng tượng chân của mình thành một thanh kiếm, sau đó tham khảo phương thức sử dụng phi tường trảm kích.” Trung tướng Yamakaji điều chỉnh lại phương thức phát lực Rankyaku cho Trương Đạt Dã, thậm chí còn đích thân làm mẫu: “Giống như thế này, Rankyaku: Cắt!”