- Muội muội dùng vũ lực đập vào, cũng không được. Xem ra chúng ta chỉ có thể mạo hiểm chạy về phía trên, chờ chạy đến mặt đất, có lẽ mới có cơ hội tránh né trận pháp này. Tuy rằng phía trên có thể cũng có người canh giữ, nhưng chúng ta có thể đột nhiên lao ra ngoài, lại tiến vào dưới lòng đất... Ca ca, đừng sợ, lát nữa ngươi đi theo muội muội, muội muội... Gì đây? Ca ca, đây là...
Nàng đột nhiên ngừng nói, nhìn về phía hai con thỏ trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Lạc Thanh Chu lấy Đại Bảo và Nhị Bảo ra khỏi ngẫn trữ vật, để cho hai con thỏ cắn vào giày của mình, sau đó đi xuống khỏi ngực nàng, nói:
- Tiểu Nguyệt, đến đây, ta cõng ngươi.
Tiểu Nguyệt chớp chớp mắt, nghi hoặc nói: