Nữ tử chậm rãi đi tới, một thân giáp trắng thiếp thân, tôn lên thân hình linh lung tinh tế, hất lên áo choàng màu bạc, kéo ở sau lưng chừng dài ba trượng, tựa như một cái đuôi màu bạc.
Trên mặt nữ tử có đeo mạng che mặt, mặt nạ chạm rỗng, giống như hàng mỹ nghệ tinh xảo, có thể mơ hồ nhìn ra bộ mặt hình dáng xinh đẹp, nhất là tiếng nói của người này rất nhu hòa, nghe qua rất êm tai.
- Hừ! Bắc Châu lại ra Ma tử, vẫn là xuất từ Minh Viêm Ma một mạch hàng xóm cũ của Thiên Lân bộ ngươi, Ngân Lân, ngươi sẽ không chưa từng thấy qua gia hỏa này chứ.
Thiên Câu thu hồi lực lượng thiên phú, không còn xuất thủ, mà ôm tay lạnh lùng nhìn Từ Ngôn.