Vết rách không gian hội tụ lại với nhau có tốc độ không quá nhanh nhưng chấn động theo nó lại như một cái miệng lớn há ra khép vào, xuất hiện không chút dấu hiệu, rồi lại không chút dấu hiệu mà biến mất tung tích.
Lương Triết và Lương Nghị đã tránh ra xa, ngoại trừ ra lệnh đám người tản ra thì hoàn toàn không có ý định ra tay cứu viện.
Cũng may vết rách không gian nhanh chóng biến mất không còn thấy gì nữa. Các đệ tử Trúc Cơ vô cùng hoảng sợ cũng đã bình tĩnh lại.
Lương Triết lại tụ tập ba trăm đệ tử lại, đoàn người tiếp tục đi, đã không cách ngọn núi thứ mười bao xa nữa.
Vương Chiêu được Từ Ngôn kéo qua một bên nên không tổn hại chút lông tóc nào, có điều nàng cũng bị dọa không ít. Dù nàng đã từng nghe nói về vết rách không gian nhưng vẫn chưa từng thấy tận mắt.