Tiểu Kha gật đầu: “Ngươi cũng đừng hỏi nhiều, có rất nhiều chuyện hiện giờ ngươi không nên biết thì hơn!”
Nói đoạn, nàng bèn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời: “Ta không thể ở đây quá lâu, thế nên những gì ta giúp được ngươi cũng chỉ có hạn.”
Nói đoạn, nàng bèn lấy hai cái bình ngọc ra đưa cho Diệp Huyền: “Ma Tiểu Song để lại cái này cho ngươi, một bình là thú huyết, có thẻ giúp ngươi đột phá nhục thân! Còn một bình dùng để trị thương, có thể giúp ngươi khôi phục nhục thân!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Tiểu Kha lại cười: “Đừng hỏi nữa! Giờ nếu ta nói cho ngươi những chuyện ngươi chưa biết thì có thể ngươi sẽ chết ngay lập tức đấy!”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi gật đầu: “Được, ta không hỏi nữa!”