Ma Tiểu Song khẽ giơ tay lên, dưới biển, Diệp Huyền chầm chậm bay lên.
Ma Tiểu Song bước đến trước mặt hắn, lúc này hắn chưa chết, nhưng khí tức của hắn rất yếu, cơ thể thì thảm không nỡ nhìn, cả người nứt toác, thậm chí còn thấy cả xương trắng.
Ma Tiểu Song nhìn Diệp Huyền và cứ nhìn như thế. Một lát sau, nàng đặt tay phải lên trán hắn. Dần dần, trong đầu nàng xuất hiện vô số những cảnh tượng lẻ tẻ!
Dự đoán tương lai!
Hồi lâu sau, ánh mắt Ma Tiểu Song dần trở nên lạnh lùng, ngoài ra còn có sát ý.