Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, hắn dẫn Thác Bạt Ngạn tới trước cửa đại điện. Hai người ngồi ngay ở cửa, Thác Bạt Ngạn tựa vào vai hắn, Diệp Huyền thì kể lại những gì hắn đã trải qua trong mấy năm nay cho nàng nghe.
Rất an tĩnh!
Rất ấm áp!
Còn Đạo Nhất không biết đã đi đến nơi nào!
Hồi lâu sau, hình như Diệp Huyền nhớ ra điều gì đó, hắn bỗng kéo Thác Bạt Ngạn dậy, nói: “Chúng ta tới Thương Lan học viện!”