Diệp Huyền đỡ Lâm Viêm dậy: “Đứng dậy đi! Sau này đừng quỳ nữa!”
Lâm Viêm lắc đầu: “Thứ này đủ để thay đổi vận mệnh của ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Gặp nhau là cái duyên!”
Lâm Viêm nhìn hắn rồi khẽ gật đầu.
Đúng lúc ấy, phía sau ba người bỗng có tiếng yêu thú chạy.