Mục Tiểu Đao phẫn nộ nói: “Gì mà ỷ lớn hiếp bé? Ngươi là Phàm cảnh ta cũng là Phàm cảnh! Ỷ lớn hiếp bé sao? Hơn nữa, ngươi là nam nhân, ta là nữ nhân, một nam nhân như ngươi lại đi đánh nhau với một nữ nhân, còn dùng ngoại lực, ngươi không thấy xấu hổ sao?”
Diệp Huyền phẫn nộ mắng: “Xấu hổ cái con khỉ! Ngươi đang nói tiếng người đó hả? Tốt xấu gì ngươi cũng là một cường giả siêu cấp, ngươi có thấy mất mặt không?”
Mục Tiểu Đao vỗ vào mặt mình: “Mặt cũng chỉ là một lớp da mà thôi, có tác dụng gì chứ?”
Diệp Huyền: “…”
Bên trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp thở dài một hơi: “Thôi xong! Xét về trình độ không biết xấu hổ thì tiểu chủ ngươi gặp phải đối thủ rồi đấy!”