Diệp Huyền chớp mắt: “Thực ra nói như vậy thì ta và các ngươi đều là những người bị hại! Nếu chúng ta đều là người bị hại thì tại sao còn phải tổn thương lẫn nhau? Sao chúng ta không liên thủ đấu lại người thần bí kia?”
Tiểu Ách phẫn nộ: “Chúng ta mới là người bị hại! Ngươi mà là người bị hại gì chứ! Muội muội ngươi và phụ thân ngươi còn quá đáng hơn cả người thần bí kia. Vũ trụ pháp tắc mà họ chống lại còn nhiều hơn cả người thần bí kia! Không những chống lại, nàng ta còn muốn giết vũ trụ pháp tắc kia kìa!”
Diệp Huyền cạn lời: “Các ngươi đừng có mà đùa ta. Thanh Nhi sẽ không nhắm vào các ngươi!”
Tiểu Ách đột nhiên nói: “Hay là ngươi theo ta tới Vũ Trụ Thần Đình nhận tội đi? Mọi người giải quyết chuyện này trong hoà bình!”
Diệp Huyền chớp mắt, hắn mỉm cười: “Được!”