Áp giải hồi kinh?
Còn ngồi xe chở tù?
Lý Như Tùng nghe xong, lập tức lên cơn giận dữ, bàn tay lớn hướng trước ngực Quách Đạm chộp tới.
Hắn thiếu niên đắc ý, theo cha chinh chiến, lập xuống không ít chiến công, từ sau khi rời khỏi phụ thân, tuy được Vạn Lịch ân sủng, nhưng mọi việc không thuận, nhiều lần bị văn thần vạch tội, trằn trọc nhiều lần rồi bị điều đến Vệ Huy phủ, lại bị một đám người không có công danh truy nã, trong nội tâm hắn vốn đã uất ức cực kỳ, cho nên mấy lời vừa rồi Quách Đạm rơi vào tai hắn làm hắn cảm thấy chẳng lẽ thương nhân cũng có thể cưỡi trên đầu hắn.
Tay còn chưa chạm vào Quách Đạm, Lý Như Tùng đột nhiên thấy trước ngực truyền đến một hơi lạnh, cúi đầu nhìn xuống thì thấy một thanh tú xuân đao đang để trước ngực hắn, thuận theo đao quang nhìn lên thì thấy người cầm đao là một nữ tử lạnh lùng như băng.