Chương 1851: Chuyên gia tâm lý Hứa Tử Nhạc
Vương Minh Dương, nói: “Vừa gọi điện thoại rồi, đang ở sân bay, chắc bây giờ đang trên đường về rồi. À đúng rồi, làm nhiều đồ ăn một chút, đừng có sai sót gì đó, bằng không nếu để cậu ta xuống bếp thì không xong đâu. Tay nghề của cậu ta có thể nói là kinh thiên động địa, nếu ai có thể học được một chút thì sau này khỏi phải lo cơm ăn áo mặc.”
Đối với tài nấu nướng của Lâm Phàm, bọn họ bội phục vô cùng. Không thể không nói, có lẽ thế gian không có người nào có thể so sánh được.
Nhưng thật đáng tiếc, cái tên này lại không thích nấu cơm. Nếu không hắn ta mà mở tiệm cơm thì chỉ sợ người ở năm châu bốn bể đều phải chạy tới thưởng thức.
Mà suy nghĩ một chút cũng cảm thấy đáng tiếc, lần trước được ăn đồ ăn do hắn nấu đó là lúc nào nhỉ? Hình như cũng đã rất lâu rồi chưa được ăn lại.