Chương 1801: Quá khứ huy hoàng của Thần Côn
"Hội trưởng Ngưu, tôi vẫn ổn. Ngài thế nào rồi? Sao hôm nay lại gọi điện thoại cho tôi vậy?" Lâm Phàm xấu hổ cười, hắn thật sự là không tốt mà. Nếu có thời gian rảnh thì đi hiệp hội xem một chút cũng là chuyện tốt.
Hội trưởng Ngưu cười nói: “Không có gì, chỉ là ngày mốt có một buổi giao lưu võ thuật ở núi Côn Lôn. Khi đó tất cả mọi người ở khắp các nơi đều sẽ tới. Mà Hiệp hội võ thuật Thượng Hải của chúng ta cũng phải có người qua đó. Chỉ là hiện tại tôi tuổi đã cao, chạy không nổi nữa rồi, cho nên tôi hy vọng Lâm hội trưởng có thể dẫn theo một đội, dẫn dắt mấy tên nhóc này đi xem chút việc đời.”
Tuy rằng Lâm Phàm không muốn chạy ra ngoài nhưng hội trưởng Ngưu đã tự mình gọi điện thoại tới. Hơn nữa bình thường cũng chưa từng tìm hắn làm gì cả, nếu như bây giờ mà hắn từ chối thì thật sự không tốt lắm.
"Được! Thân là một thành viên của hiệp hội, đương nhiên tôi phải cống hiến chút sức lực cho hiệp hội rồi, chỉ là không biết tôi có cần phải lên đài hay không?" Lâm Phàm hỏi.