Chương 1912: Để tôi đoán ai là Lâm đại sư?
Mà lúc này, Thần Côn trực tiếp không đặt mà ôm đống chip về, nói: “Đi, chúng ta về thôi.”
Lâm Phàm: “Ông không chơi nữa à?”
Thần Côn lập tức xua tay: “Không chơi nữa, quá kích thích, trái tim tôi có chút không chịu nổi nữa rồi. Các cậu quay về rồi còn chơi cái gì nữa, mau đi ăn gì đó đi, tôi đói rồi.”
Lâm Phàm cười gật đầu nói: “Hôm này ông phát tài rồi nha.”