Chương 1868: Lai lịch lớn vậy sao?
Vương Minh Dương gật đầu đáp: "Biết rồi, không cần cậu nói. Về sau tôi cam đoan sẽ xông pha vào trong chỗ chết, nếu không chịu nổi vậy thì để anh lên.”
"Ha ha, vậy thì tốt. Anh nói nghe xem, cái tát vừa rồi của tôi có đẹp hay không? Có khiến cho cục tức trong ngực anh được phát tiết ra hay không?" Lâm Phàm cười hỏi. Hắn là người dịu dàng, xem trọng việc lấy lý để thuyết phục người khác, đâu có thể ra tay với người ta. Nhưng hôm nay xem như phá giới, thật sự là tội lỗi mà.
Vương Minh Dương ôm Lâm Phàm, chỉ khẽ cười, không nói bất cứ điều gì. Về phần trong lòng có sảng khoái không, có thể nghe nhìn nụ cười này là hiểu.
Trên Weibo.