CHƯƠNG 905: THÀNH PHỐ SỐ 10 Tôn Sở Từ nhìn Khánh Trần qua gương chiếu hậu:
“Tóm lại sẽ tốt hơn làm công nhân, không cần đến hoang dã vất vả kiếm ăn như chúng ta, làm thành phần tri thức áo cơm không lo. Nếu thi ngành luật không chừng về sau còn có thể làm nghị viên.”
Lúc này, đám người Đoàn Tử, Tôn Sở Từ đã xác định “Khánh Tiểu Thổ” trước mặt là người ở thế giới trong, thế nên yên tâm hơn rất nhiều.
Dù sao một học sinh thì có uy hiếp gì được chứ.
Đoàn Tử cảm thán: