CHƯƠNG 2003: PHỎNG VẤN "Ta đã từng đến khu Tam Hạ, nơi có nước thải đầy đất, bầu trời đầy ruồi, rác rưởi khắp nơi, trộm cướp hoành hành. Nên lần này khi tác giả đến khu Tam Hạ đã mang theo một khẩu súng lục, loại Weixing-11, tổng cộng có 12 băng đạn. Ta tưởng tượng cảnh mình bị đột nhập vào nhà lúc nửa đêm, đi trên đường thì bị chém, nhưng ta đã nhầm."
"Khi ta chuyển đến sống, khu Tam Hạ đã hoàn toàn khác. Ta thấy ánh đèn sáng rực, ta thấy rác thải được từng chiếc xe tải chở đi, ta thấy đường phố bắt đầu trở nên sạch sẽ, và ta thấy công lý được thực thi."
"Nếu nói công lý là ánh mặt trời, vậy thì khu Tam Hạ đã ở trong vực sâu tăm tối suốt mấy trăm năm, hiện tại, mặt trời rốt cuộc đã chiếu tới nơi đây. Về sau, ta mới dần biết được mặt trời không phải tự mình chiếu rọi tới, mà là một tổ chức tên là Hội Phụ Huynh đã đưa nó vào vực thẳm."
"Nhưng ngay cả lúc này, ta vẫn nghĩ rằng Hội Phụ Huynh đang sử dụng phương thức cơ bản nhất này để mua chuộc lòng người, bọn họ nhất định đã có mưu đồ mới. Đã gặp qua quá nhiều người dã tâm, đến nỗi khi nhìn thế giới này ta luôn tự động mang thêm một cặp kính chứa đầy thành kiến."
"Cho đến khi ta đích thân trải qua 11 ngày thảm họa."