CHƯƠNG 1880: KHÔNG HỀ BỊ BỎ RƠI Hồ Tĩnh Nhất luôn nói:
"Vậy liệu có phải tương lai chúng ta cũng có thể trở nên giỏi giang như hắn không?"
"Vậy thì ngươi nghĩ nhiều rồi đấy."
Trần Chước Cừ thở dài nói:
"Cho dù ngươi đi chung một con đường với hắn cũng không thể trở nên giỏi giang như hắn được."