CHƯƠNG 1833: MƯỜI SÁU Khánh Trần có thính giác rất nhạy, những lời nói trong lúc lơ đãng của người đi đường cũng có thể trở thành manh mối hay bằng chứng dẫn đến manh mối.
Hắn nhìn lên trần, con ngươi bỗng thu hẹp lại.
Ngay dưới ánh đèn neon chói lọi đó, cả nam lẫn nữ mặc quần áo đẹp đẽ đi lại trên con đường ở khu năm.
Hình chiếu của một nữ người mẫu phun nước hoa lên bầu trời, bột phấn màu vàng cũng theo đó rơi xuống rực rỡ như tuyết, xuyên qua thân thể của tất cả người đi đường...
Nhưng ngay vào lúc Khánh Trần định bước thêm một bước để xem xét, trong học viện bỗng vang lên vài tiếng hét rất chói tai.