CHƯƠNG 1697: CHỜ ĐỢI Đột nhiên, dưới gốc đại thụ khổng lồ ở phía xa chợt vang lên tiếng gào thét rung trời.
Đinh Đông thầm cả kinh, vội vàng đứng lên nhìn về phía đại thụ.
Đến khi xác nhận được chuyện gì đang xảy ra, hắn lập tức dùng một chiếc lá lớn bọc trái cây to như núi lại cõng lên lưng, rồi chạy như bay vào sâu trong khu cấm kỵ.
Chiếc lá ấy là lá của đại thụ che trời ở trung tâm khu cấm kỵ số 001, khi trải ra nó lớn bằng thân cao của Đinh Đông.
Vài năm trước, sinh linh trong khu cấm kỵ biết dùng lá cây rụng xuống che mưa che gió, nhưng gốc đại thụ ấy không hay rụng lá, một năm bốn mùa đều rậm rạp lá cành.