CHƯƠNG 1337: CÓ OÁN TRÁCH TA KHÔNG? Cả người lẫn xe của Khánh Trần đều văng ra khỏi triền núi, rơi xuống vực sâu.
Jinguji Maki đứng trên đỉnh núi phát ra tiếng thét chói tai, không quan tâm lời Khánh Trần dặn, vội chạy xuống lưng núi, mặc cho bản thân cũng có nguy cơ rơi xuống vách núi.
Nhưng chưa chạy được bao xa, cô bé chợt thấy trên sườn núi phía trước duỗi ra một bàn tay, bám thật chặt lấy rìa trên sườn núi.
Khánh Trần cắn chặt hàm răng, một cánh tay khác nắm lấy xe đạp leo núi thiếu chút nữa rơi xuống vực, dựa vào một cánh tay liền nhảy lên lưng núi lần nữa.
Thoát hiểm nhẹ nhõm như vậy là vì hắn không sử dụng nghịch hô hấp thuật, mà tốc độ cũng không đủ nhanh.