CHƯƠNG 1892: TIÊN SINH QUÁ MỆT RỒI Khánh Trần ngẩng đầu lên nhìn, nhẹ nhàng nói:
"Ngươi đến rồi."
Khánh Nhất nhìn thấy Khánh Trần trong bộ dạng gầy guộc, hốc mắt lập tức đỏ lên:
“Tiên sinh tranh thủ đến phía sau phòng tuyến nghỉ ngơi một lát đi."
"Ta không sao."