CHƯƠNG 1872: KHÔNG CÒN NHƯ XƯA Bên cạnh đó thì hiện giờ Khánh Trần còn có năng lực nghe trước được xu hướng của thử triểu, Trần Lục Văn biết nếu mình muốn sống sót thì nhất định phải dựa vào người thiếu niên trước mắt này.
Cho nên hắn lại hạ mình xuống thấp hơn một chút nữa.
Khánh Trần dựa vào tường, vận chuyển thuật hô hấp Chuẩn Đề Pháp phần thứ nhất, nhanh chóng khôi phục lại chân khí Kỵ Sĩ đã bị tiêu hao khi sử dụng Con Rối Giật Dây, hắn hững hờ nói:
"Ngươi muốn ta bỏ lại tất cả mọi người, dẫn theo ngươi và nữ minh tinh của ngươi đi? Theo ta được biết thì cùng lắm ngươi cũng chỉ là bia đỡ của Trần thị mà thôi, có tư cách gì để đáp ứng lời hứa hẹn với ta? Chắc không phải ngươi cho rằng ta chỉ là một nhân viên tình báo thông thường, không hiểu đường đi nước bước của tổ chức các ngươi đâu nhỉ?"
Tiếp đó, Khánh Trần chỉ vào Trần Lục Văn nói với những người dân tị nạn: