CHƯƠNG 1339: LEO NÚI Nói xong, bé quay trở lại trong trung tâm phục vụ du khách, ngồi xổm người xuống bắt đầu tháo dỡ giá đỡ lều vải, gập hai lều vải lại trả về chỗ cũ.
Thẳng đến lúc này, Jinguji Maki mới mở miệng lần nữa, cẩn thận từng li từng tí nói:
"Ta sẽ không oán trách nữa."
Đúng là một bé con hiểu chuyện. Mặc dù bé không biết vì sao Khánh Trần lạnh nhạt với mình như vậy, nhưng bé biết, tối hôm qua đối phương ngồi xếp bằng cả một đêm chỉ để không khiến mình tỉnh giấc.
Bé cũng biết, nếu như không phải vì cứu mình, Khánh Trần căn bản cũng không cần trốn vào núi.