TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Vớt Xác

Chương 361: Người Thanh Niên (2)

Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Bàn tử vừa dứt lời cửa khoang thuyền được mở ra, ông chú trung niên chất phác bưng một cái chậu lớn đi vào nói: “Tôi vừa thấy cái lưới liền quăng xuống bắt được mấy con cá chép lớn làm món dưa chua nấu cá. Vốn dĩ cá muối và cá trắm cỏ thì ngon hơn, nhưng đây là cá chép sông Hoàng Hà hoang dã nên hương vị cũng không tệ.”

Cũng không biết là do tôi quá đói hay do ông chú trung niên này làm đồ ăn quá ngon mà đến cuối bữa cả cái chậu cá to vậy mà bị chúng tôi ăn sạch. Bàn tử còn không nhịn được mà muốn đổ nốt chỗ canh trong chậu húp nốt, nhưng vừa bê cái chậu lên thì Bàn tử bỗng nhớ ra: “Thôi chết quên mất, không nhớ ra là còn thanh niên đạp gió rẽ sóng bên ngoài. Nhưng giờ thịt cũng ăn hết rồi, dưa chua cũng hết, có màn thầu không? Bàn gia tôi làm cho cậu ta cái bánh.”

“Không cần lo cho anh ta, anh ta không ăn đâu.” Tôn Liên Thành nói.

“Sao thế, trước khi lên thuyền biến thành cục sắt rồi à?” Bàn tử nói. Nói xong câu này bàn tử bỗng như nhớ ra cái gì đó, mặt đen lại hỏi: “Không phải cậu ta cũng giống Tôn Trọng Mưu từ nhỏ đã ăn xác mà lớn chứ?”

Nghe xong câu này tôi bỗng tưởng tượng ra mấy cái xác nổi bồng bềnh dập dềnh trong nước, vốn đã ăn no dạ dày lúc này quặn lên một cảm giác chua chua. Tôi đá Bàn tử một cái mắng: “Con mẹ nó, vừa ăn no xong anh không nói được thứ gì hay ho mà lại đi nói cái này?”

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất