Sau khi nói xong một chữ cuối cùng, thân thể Lộ Hạo lại biến thành hư vô, dần biến mất từng chút một ở trước mặt Triệu Khách.
Loại cảm giác này hoàn toàn khác với Tự nhiên chi tức, nếu Tự nhiên chi tức khiến hắn biến thành một giọt nước, hòa vào trong dòng sông.
Vậy sự ẩn nấp của Lộ Hạo cũng hoàn toàn từ có đến không, khiến Triệu Khách không khỏi nghĩ đến câu nói mà hắn thấy trong một quyển kinh thư, đại tượng vô hình!
Dùng câu nói này để hình dung Lộ Hạo cũng rất chuẩn xác.
Lộ Hạo rời đi nhưng Triệu Khách không hề động đậy, vẫn ngồi cạnh cửa sổ nhìn mặt trăng bên ngoài.